TOUR DU LỊCH NỔI BẬT
Ốc hút
Nói thật, đến Đà Nẵng mà không ăn ốc hút thì hơi tiếc, vì đây được coi là thành phố có “phố” ốc hút Đà Nẵnglớn nhất Việt Nam. Nghe người ta đồn vậy mình cũng thấy oách oách, nên hễ có bạn bè phương xa đến là mình lại lôi bọn nó đi ăn ốc. Rồi làm một tràn bla bla về món này như một “đặc sản nhỏ xíu” của người Đà Nẵng.
Ngó món ốc hút bình dị vậy chứ cũng có lịch sử hẳn hoi đấy nhé! Mẹ mình bảo, ốc hút bây chừ khác lắm! Chứ ngày xưa đi làm đồng về, bà đều vác cả rổ ốc, rồi đem đi luộc cho cả nhà chấm mắm. Nước mắm lúc đó là nước mắm rin, mặn chát, rồi dầm thêm trái ớt cho cay cay. Vừa dùng gai lễ ốc (như lễ ốc gạo bây giờ), vừa lấy muỗng múc nước húp… Lỡ mà lúc chấm, ốc rớt luôn xuống chén nước mắm là xong. Vì nó sẽ mặn kinh khủng. “Lúc nớ nó mẹn chát con ơi! Nhưng vì tiếc nên cho đại vô miệng, rồi nhanh tay lễ thêm con khác cho vô nhai chung”.Ngó món ốc hút bình dị vậy chứ cũng có lịch sử hẳn hoi đấy nhé!
Ngó món ốc hút bình dị vậy chứ cũng có lịch sử hẳn hoi đấy nhé! Mẹ mình bảo, ốc hút bây chừ khác lắm! Chứ ngày xưa đi làm đồng về, bà đều vác cả rổ ốc, rồi đem đi luộc cho cả nhà chấm mắm. Nước mắm lúc đó là nước mắm rin, mặn chát, rồi dầm thêm trái ớt cho cay cay. Vừa dùng gai lễ ốc (như lễ ốc gạo bây giờ), vừa lấy muỗng múc nước húp… Lỡ mà lúc chấm, ốc rớt luôn xuống chén nước mắm là xong. Vì nó sẽ mặn kinh khủng. “Lúc nớ nó mẹn chát con ơi! Nhưng vì tiếc nên cho đại vô miệng, rồi nhanh tay lễ thêm con khác cho vô nhai chung”.Ngó món ốc hút bình dị vậy chứ cũng có lịch sử hẳn hoi đấy nhé!
Hồi trước còn đói, nên với những đứa con nít như mẹ, vậy là đã sung sướng lắm rồi. Dần dần, khi thấy nước ốc ngọt, nên người ta nghĩ đến chuyện chặt bỏ phần đuôi (đít) của ốc để hút cả phần nước bên trong. Và theo năm tháng, món ốc hút được nâng cấp bằng cách nêm thêm nhiều gia vị như sả, ớt, mắm, gừng, dầu ăn… Để trở thành “nữ hoàng” của các món ốc vỉa hè như bây giờ.
Mình là đứa không giỏi trong chuyện bếp núc, nhưng riêng việc chế biến món ốc hút thì mình tự hào vỗ ngực là “Mình hơi bị siêu đấy!” ^^ Nấu ốc hút không khó, chủ yếu là phải làm cho thiệt sạch vì ốc là món nhạy cảm, ăn rất dễ đau bụng nếu không làm kỹ và gia vị phải ngon, đậm đà nhưng lại không làm mất vị ngọt thanh của ốc. Đầu tiên, sáng sau khi lấy ốc về, mình ngâm ốc trong một cái thau, cho một ít ớt cay vào, để ốc nhả hết bùn đất bên trong. Tầm vài tiếng sau, mình bỏ nước đó, lấy nước vo gạo ngâm tiếp. Sau đó đem ốc chặt đít, lúc đầu mình để ốc lên cái thớt rồi dùng dao chặt từng con, sau một vài lần đứt tay, kinh nghiệm được rút ra là nên dùng kềm bấm, sẽ nhanh và an toàn hơn. Đúng kiểu kinh nghiệm xương máu đó nha! ^^ Thường thì người ta sẽ cho ốc vào nồi, nấu chín, nêm nếm ít gia vị, rồi làm mắm riêng, khi nào ăn mới cho vô. Còn mình thì hơi làm khác tí. Mình bắt nước lên đun sôi trước, rồi mới cho ốc vào và vớt ra liền. Sau đó trộn các loại gia vị như mắm, muối, ớt bột, ớt tươi, bột ngọt, đường, sả… và lá dứa (loại lá người ta hay bỏ vào sữa đậu nành cho thơm), cho thêm một ít nước, mà không, phải là tỉ tỉ ít nước. Vì đặc thù của ốc khi nấu ra ra nhiều nước, nên nếu cho nhiều nước vào sẽ bị nhạt nước ốc, và không ngon. Nấu ốc đừng nấu quá lâu, ốc mà chín quá sẽ bị “teo tóp” ngay, hút đến đứt hơi nó cũng không ra được đâu. Mình là đứa không giỏi trong chuyện bếp núc, nhưng riêng việc chế biến món ốc hút thì mình tự hào vỗ ngực là “Mình hơi bị siêu đấy!”
Sau khi ốc chín, nêm nếm lại một lần nữa rồi khử một ít dầu đổ vào, trộn đều là đã có thể ăn. Ăn ốc hút không như ăn các loại ốc khác phải kèm rau, nước chấm… Ăn ốc hút đúng kiểu là ăn lúc còn nóng, để đỡ bị tanh, hương vị vẫn còn nguyên. Dùng tay bốc một con, cho vào miệng, hút phát đầu tiên để lấy phần ruột ốc, hút phát thứ hai để lấy hết nước ốc còn sót bên trong, lúc rãnh mình hút thêm phát thứ ba, thứ tư cho… vui tai. Nếu thèm ăn ốc hút mà không có thời gian thì đến phố ốc hút Đà Nẵng
Nếu thèm ăn ốc hút mà không có thời gian thì đến phố ốc hút Đà Nẵng, phố cư ngụ sau khu giải trí Helio. Hồi trước là ở trong Tượng Đài 2/9, sau dời qua đoạn vô trong Công viên Châu Á, và giờ là sau lưng Helio. Mặc dù di dời nhiều lần, nhưng dân tình vẫn lùng sục cho ra, và các quán lúc nào cũng đông khách. Gọi là “phố” cho sanh chảnh, chứ thực ra chỉ là một số quán liền sát nhau, trên che bạt, dưới để bàn nhựa, phía trước là nồi ốc nghi ngút khói, thơm lừng, ớt đỏ cắt xéo, xếp tràn lên trên. Ai chạy xe ngang qua mà không chảy nước miếng, và tấp vô liền thì cũng lạ!]Ốc hút ở “phố” chỉ có 25k một dĩa bự tổ chảng, bên trên còn đầy ụ nào là đu đủ bào ngâm dấm, nào hành phi…
Đi làm ở Sài Gòn, kiếm quán ốc hút kiểu mặn mặn, cay cay, dậy vị ngay ở đầu lưỡi ở Đà Nẵng cũng thiệt khó. Hôm bữa tình cờ đi làm về, thấy trên lề đường có một chị bán ốc, đề biển là “Ốc hút Đà Nẵng”. Ghé vô mua ăn thử, nhưng vị không giống, và giá thì… hơi nhỉnh. Ốc hút ở “phố” chỉ có 25k một dĩa bự tổ chảng, bên trên còn đầy ụ nào là đu đủ bào ngâm dấm, nào hành phi… Ngoài ốc hút, ở đó còn có món xoài chấm muối ớt, chấm ruốt và món bánh tráng chấm tương… ngon tuyệt cú mèo.
Đến Đà Nẵng đừng chỉ chọn những quán hải sản, những quán ốc đắt tiền, hãy thử đến những nơi người Đà Nẵng đến, ăn những món người Đà Nẵng ăn, ngắm những thứ người Đà Nẵng ngắm. Có như vậy bạn mới cảm nhận hết được những thứ hay ho, tuyệt diệu mà một thành phố nhỏ bé nhưng an yên này mang lại cho bạn.